Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010

XANH XƯƠNG

XANH XƯƠNG

Chưa gì đã nửa trăm năm
Đã nghe giun dế ăn nằm với đêm
Xanh xao chiếc lá bên thềm
Xuân phai đổ bóng chiều lên mặt người

Mới rồi đã mấy hai mươi
Trắng đầu lau lách khóc cười trần gian
Bơ phờ hạt bụi hoang mang
Ngày đi tháng tận năm tàn biệt tăm

Làm gì có chuyện trăm năm
Đã đời ếch nhái đêm nằm nỉ non
Xanh xương một cuộc vuông tròn
Liêu xiêu cuối bãi hoàng hôn lạnh lùng.
                                    (8.12.2010)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét