Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010

CHỎNG CHƠ

CHỎNG CHƠ

Tìm đâu một chốn đi về
Một tôi bếp lạnh một quê nắng buồn
Một mình nhấm bóng trăng suông
Vô duyên rượu nhạt đêm ruồng rẫy đêm

Mưa rồi mưa nữa mưa thêm
Tàn đông gió hắt đời lên mặt người
Đìu hiu con mắt cười cười
Vành môi khép mở đôi lời hỏi han

Ai ngồi như dấu chấm than
Cõi lòng quán muộn ghế bàn chỏng chơ.
                                    (23.12.2010)
 

Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010

CHỜ NHAU CUỐI CHIỀU

CHỜ NHAU CUỐI CHIỀU

Ơn em chút nắng dịu dàng
Mưa đêm thánh thót điệu đàng lòng ai
Tình nồng lúng liếng ban mai
Tiếng chim lảnh lót rơi ngoài mái hiên

Ơn đời một nụ cười duyên
Long lanh mắt ướt để phiền nhân gian
Sương khuya từng giọt khẽ khàng
Loay hoay địa ngục thiên đàng là đâu

Núi dài còn nhớ sông sâu
Trái tim hiu quạnh chờ nhau cuối chiều.
                                    (16.12.2010)

Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010

XANH XƯƠNG

XANH XƯƠNG

Chưa gì đã nửa trăm năm
Đã nghe giun dế ăn nằm với đêm
Xanh xao chiếc lá bên thềm
Xuân phai đổ bóng chiều lên mặt người

Mới rồi đã mấy hai mươi
Trắng đầu lau lách khóc cười trần gian
Bơ phờ hạt bụi hoang mang
Ngày đi tháng tận năm tàn biệt tăm

Làm gì có chuyện trăm năm
Đã đời ếch nhái đêm nằm nỉ non
Xanh xương một cuộc vuông tròn
Liêu xiêu cuối bãi hoàng hôn lạnh lùng.
                                    (8.12.2010)

Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010

CHƯA MÀ

CHƯA MÀ

Chưa trưa mà đã đòi chiều
Chưa mưa tình cũng đìu hiu phố gầy
Chưa buồn sao lạnh bàn tay
Chưa đêm hờ hững lại ngày héo hon

Chưa về núi đợi chon von
Chưa đi nắng úa đầu non thẩn thờ
Chưa em lòng vẫn cố chờ
Chưa thêm chén rượu bài thơ lạc vần

Chưa đời sao cứ lần khân
Chưa người bữa nọ nợ nần bữa kia.
                                      (4.12.2010)

Thứ Năm, 2 tháng 12, 2010

THÔI

THÔI

Thôi tôi, thủng thẳng mà về
Ngày mưa chưa tạnh đường mê chưa chiều
Chưa chừng có kẻ đòi theo
Lòng còn chút cặn cũng liều tới luôn

Thôi em thủng thỉnh mà buồn
Trăng đêm cũng sáng buông tuồng thấy chưa
Kệ đời lá đổ lưa thưa
Kệ ngày tắt nắng cho vừa hoàng hôn.
                                     (1.12.2010)
 

Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010

KỆ BÀ

KỆ BÀ

Buồn thì ráng chịu nghe em
Kệ bà lá đổ ngoài đêm rụng rời

Trời mưa cũng đã mưa rồi
Tình vui cũng chỉ vui hồi mới vui

Cõi đời một cuộc hên xui
Càn khôn lủng lổ lui cui lấp hoài.
                           (29.11.2010)

CÚNG DƯỜNG TRẦN GIAN

CÚNG DƯỜNG TRẦN GIAN

Này em lòng đã lên đèn
Này tôi quán chợ vừa quen tiếng người
Ly chai côm cốp nói cười
Cõi lòng sa mạc cũng ngồi mà nghe

Đầy đường đú đỡn ngựa xe
Bờ kinh nước thúi xè xè mưa rơi
Thúy Kiều ế khách làng chơi
Co ro phố lạnh trời ơi là buồn

Phong long đốt giấy đưa đường
Nhảy qua nhật nguyệt cúng dường trần gian
Đời cùn một tiếng ho khan
Dòm quanh nhân loại khẽ khàng xuân phai.
                                           (29.11.2010)

Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2010

BỎ MỨA

BỎ MỨA



Ráng yêu cho trót em ơi
Xin đừng bỏ mứa tình tôi tội tình



Nửa khuya con nước rập rình
Trái tim cà giựt lình xình bão giông



Nỗi đời có cũng như không
Khật khùng lá đổ bên sông gió đầy



Bỏ tôi với chút lòng nầy
Liêu xiêu nhật nguyệt nhớ ngày hoàng hôn.
                                             (2010)

MỘT

MỘT


Một buồn cố cựu lưu niên
Một mình chén rượu ngoài hiên ra ngồi


Một ta cũng đã ta rồi
Một mưa phố cũ lạnh đời thiên di


Một đường lủi thủi ra đi
Một lòng quán chợ còn chi mà chiều

Một khuya khoắt một tiêu điều
Một dòng sông nhỏ chảy liều về đâu.
                                    (2010)

Thứ Năm, 25 tháng 11, 2010

TỘI NỢ

TỘI NỢ

Tội nợ già đanh uống cà phê đắng
Chạy trời loanh quanh lòng không khỏi nắng
Chân vương sợi tóc biết chạy về đâu
Tại ai sương phụ mà mưa rầu rầu

Tội nợ già khằn còn ly rượu nhạt
Quán chợ đìu hiu lau lách trắng đầu
Khăn gói về thôi chút lòng đã bạc
Ớt tỏi tiêu hành bỏ lại ngàn dâu.
                                      (25.12.2010)

QUA CẦU HOÀNG HÔN

QUA CẦU HOÀNG HÔN

Qua cầu hoàng hôn bước vào đêm tối
Ngoái cổ nhìn đời nắng cũng đìu hiu
Đứng đó kẹt đường đi đi cha nội
Nuối tiếc làm chi tình đã phai nhiều

Qua cầu hoàng hôn vấp nhằm kỷ niệm
Một cõi nhân gian mộng mị tiêu điều
Một tiếng cười khan ngày tàn tím lịm
Chén rượu giang hồ quán chợ buồn hiu

Qua cầu hoàng hôn bóng người thấp thoáng
Nhá nhem nhật nguyệt bời rời cơn mơ
Qua cầu hoàng hôn thấy lòng chạng vạng
Lau lách trần ai sương khói mịt mờ.
                                           (2010)

Thứ Ba, 23 tháng 11, 2010

SAY NẮNG

SAY NẮNG
                           ( tặng hai đứa )

Hai đứa khùng khùng lùng bùng say nắng
Mới quen giấc sáng giấc chiều say nhau
Đời đã vàng phai sao lòng còn nặng
Một cuộc trần ai ngày tháng cơ cầu

Hai đứa tàng tàng tưng tưng tới bến
Kệ mưa dưới đất kệ gió trên đầu
Kệ tía nhân gian vằn vằn vện vện
Tình không ba rọi chắc tình lâu lâu.
                                      ( 9.2010 )

NÀY EM CỨ KHÓC

NÀY EM CỨ KHÓC
                      ( gần chùa gọi Phật bằng anh )

Rớt chi xuống cốc tuyệt tình
Loay hoay tìm miết chân kinh mất rồi
Cũng lòng ngọt nhạt đãi bôi
Cũng đêm túi bụi cũng đời tanh banh

Mắc gì gọi Phật bằng anh

Đìu hiu nhân loại đành hanh cuộc cười
Mưa khuya nghe đã rã rời
Này em cứ khóc hả hơi rồi về.
                                               (2010)

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2010

HỚ HÊNH

HỚ HÊNH

Thơm thơ tiểu muội tình nồng
Đìu hiu phố thị ngồi trông mưa về
Chuyện đời cũng đã nhiêu khê
Chuyện mình nắng úa bộn bề trần ai

Em buồn cứ khóc lai rai

Lệ hoen đuôi mắt chừa hai chân mày
Chắt chiu có chút lòng nầy
Hớ hênh chi lắm gió bay lâu rồi.
                              (2010)

KHÔNG RẢNH

KHÔNG RẢNH

Người đi qua cuộc đời

Bỏ quên bao rác rến

Người đi qua lòng người
Đi hoài mà chẳng đến

Người đi qua tình vui
Để lòng ai nhuốm bệnh

Rảnh đâu mà quét dọn
Bãi lòng buồn tha ma.
                         (2.11.2010)

MỪNG QUÁ

MỪNG QUÁ

Mừng quá tôi ơi thêm một tuổi

Nắng mai đã úa rụng hiên ngưòi
Đời có còn chi mà tiếc nuối
Đã tàn giọt lệ buổi đôi mươi

Những ngày ướt đẫm tình trăng mật

Đã giờ héo hắt giọt sương buông
Những nàng mướt rượt đi đâu mất
Khuất bóng dần sau những tối buồn

Mừng quá này tôi thêm một tuổi
Là bớt trần gian chút nợ nần
Mừng quá đường đi dường đã đuối
Đã nhìn thấp thoáng chỗ dừng chân.
                                       (2010)

Chủ Nhật, 21 tháng 11, 2010

SÓNG XÔ BỜ PHÍA KHÁC

SÓNG XÔ BỜ PHÍA KHÁC

Sóng vuốt ve ghềnh đá

Vỗ về tình xa xăm
Chút mặn nồng biển cả
Chắt chiu từ ngàn năm

Sóng ầm ào gọi mãi

Giữa canh trường lặng câm
Mưa khuya rơi ngần ngại
Tiếng lòng đêm thì thầm

Hạt muối nào đã nhạt

Giọt buồn nào đã phai
Sóng xô bờ phía khác
Có ai còn chờ ai.
                   (2.11.2010)

Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

BỊNH

BỊNH

Bịnh gì in hệt giỡn chơi

Mới hôm qua vẫn nói cười tỉnh bơ
Liêu xiêu một đống bây giờ
Tứ chi như thể câu thơ lạc vần

Cái đầu nương tựa cái chân
Cái thân bỡn cợt lần khân cái đầu
Nửa đêm ếch nhái lầu bầu
Chăn đơn chiếu lạnh nát nhàu chiêm bao.
                                       (2010)

UỐNG CẠN CHO RỒI

UỐNG CẠN CHO RỒI

Bạn bè đứa tỉnh đứa say
Đứa buồn đổ bệnh đứa bay lên trời
Đứa điên thao thiết nỗi đời
Đứa đi mất đất nhớ chơi xong về

Vẫn còn một chỗ nhà quê
Vẫn con trâu cũ kéo lê phận người
Uống bia có đứa cười cười
Có thằng đắm đuối dòm mười ngón chân

Vĩa hè mưa rụng lần khân
Ướt lòng chút xíu ngại ngần chi mô
Ai còn uống được thì dzô
Xin dăm dấu lặng cho vô dĩa mồi

Năm sau dư mấy chỗ ngồi
Năm ni uống cạn cho rồi tụi bây.
         (Đà nẵng, 5.8.2010)


KIẾP SAU

Kiếp sau ta sẽ thành con dế
Đêm mưa ngồi hát khúc tình si
Chẳng biết si ai, thôi cũng kệ
Một mình khản giọng tiễn người đi

Kiếp sau ta sẽ thành ly rượu
Sủi tăm lòng dạ khách giang hồ
Ờ đế Gò Đen, ờ mỹ tửu
Cũng là lệ rớt xuống hư vô

Kiếp sau ta sẽ thành con ngựa
Gối mỏi chân mòn ghé thảo am
Khất cỏ chùa chiều dăm bảy bữa
Cõi thiền ai đã gặm lam nham

Kiếp sau ta sẽ thành con khỉ
Ngồi buồn ngứa ngáy bứt lông chơi
Trộm tiệc Bàn Đào say bí tỉ
Sơn động nằm mơ thọc lét trời

Mà thôi ta cứ thành ta vậy
Dan díu bao nhiêu những nợ đời
Buồn cứ nhè thơ mà chửi bậy
Vui thì rượu dỏm uống cầm hơi.
                     (20.7.2010)

Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010

TRÔI LUÔN XUỐNG CHIỀU

TRÔI LUÔN XUỐNG CHIỀU

Đã hoài một miếng trầu xanh

Đã em sắc nước khuynh thành vì ai
Đã kêu một tiếng đau dài
Thì thôi mắt phượng mày ngài nữa chi

Đã đành nguyệt tận lâm ly

Sương phơi mấy bận mưa đi buồn buồn
Đã ai bão rớt trên nguồn
Đã tôi trớt quớt trôi luôn xuống chiều.
                                           (2010)

Thứ Năm, 18 tháng 11, 2010

TĨNH VẬT

TĨNH VẬT

Ơi em tĩnh vật cười cười

Từ trong cổ lục về chơi thiệt là
Ơi lòng nguyệt bạch hoàng hoa
Níu vai trần cấu la cà trần gian

Ôi tôi động vật đàng hoàng

Tới lui lượng sượng bẽ bàng chiêm bao
Đêm nằm giun dế lao xao
Hắt hiu củi mục hanh hao nỗi đời.
                                    (18.11.2010)

Thứ Tư, 17 tháng 11, 2010

CÒN GÌ ĐỂ SAY

CÒN GÌ ĐỂ SAY

Cơm đường cháo chợ

Hụ hợ qua ngày
Còn ai để nhớ
Còn gì để say

Mưa buồn mưa bay

Ta buồn ta biết
Đêm buồn loay hoay
Tình buồn tống biệt

Sức cùng lực kiệt

Tháng tận năm tàn
Đi đâu đi miết
Cõi người mang mang

Một mình ho khan

Quán chiều hiu quạnh
Một xị trần gian
Một lòng chớm lạnh.
                    (2010)

Thứ Ba, 16 tháng 11, 2010

TRỜI ĐÀY CUỘC VUI

TRỜI ĐÀY CUỘC VUI


Ba mươi lăm năm tha hương
Ơn em hẻm cụt cùng đường tôi đi
Xuân xanh gì cứ xanh rì
Mưa quanh quán chợ tuỳ nghi mà buồn

Ba mươi lăm năm sương buông

Trái tim trầm tích đêm ruồng rẫy đêm
Còn gì để nhớ mà quên
Có gì để lạnh lùng thêm tháng ngày

Ai buồn cứ ghé qua đây

Ngó coi thiên hạ trời đày cuộc vui.
                           (16.11.2010)

CÓ BỮA MƯA BAY

CÓ BỮA MƯA BAY

Buồn thì ráng khóc cho vui

Mắc chi em cứ lui cui buồn hoài
Buồn vui cũng phải rạch ròi
Buồn sưng mắt cá buồn lòi lỗ tai

Tui buồn tui uống lai rai

Tri âm chén rượu còn hai đứa mình
Em buồn xin cố làm thinh
Kệ bà con mắt rập rình muốn cay

Mưa buồn có bữa mưa bay

Lá rơi rồi cũng rơi đầy đường đi.
                              (16.11.2010)

CÒN PHƠI TẤC LÒNG

CÒN PHƠI TẤC LÒNG

Sáng ra quán cóc lề đường
Café bột bắp mà dường như vui
Ngồi đồng ngó tới ngó lui
Ngó em mới lớn ngó người già đanh

Ngó đời nghĩ quẩn nghĩ quanh
Thương mình rệu rã còn hành tỏi chi
Muốn về tự bữa ra đi
Muốn nằm từ buổi sinh nghi lẽ đời


Giữa trưa mếu máo câu cười
Nửa đêm về sáng ra ngồi ngoài hiên


Mấy mươi năm trước, thanh niên
Năm ba năm nữa chẳng phiền luỵ ai
Có buồn cứ uống lai rai
Đìu hiu thơ rượu quàng vai cuộc cười


Dòm đi, cho tỏ mặt người
Mốt mai giun dế còn phơi tấc lòng.
                                  (16.10.2010)

VÔ CHÙA

VÔ CHÙA

Vô chùa thấy Phật ngồi im

Cửa thiền trống hoác biết tìm ai đây

Mây gì cứ lặng lờ bay

Mưa gì cứ lạnh lùng cay mắt người

Chùa chi cứ Phật cười cười

Thì thôi cứ việc đi chơi một mình.
                               (2010)

Thứ Hai, 15 tháng 11, 2010

hình như

HÌNH NHƯ

Hình như buồn cũng  là buồn
Tìm đâu cho thấy suối nguồn bao la

Hình như ta cũng là ta
Một thân mộng mị tà tà sắc không

Hình như núi cũng là đồng
Loay hoay hình tướng bụi hồng trần ai

Hình như vui cũng lai rai
Tặng em bữa nọ một vài hình như
(1.4.09)