CHỎNG CHƠ
Tìm đâu một chốn đi về
Một tôi bếp lạnh một quê nắng buồn
Một mình nhấm bóng trăng suông
Vô duyên rượu nhạt đêm ruồng rẫy đêm
Mưa rồi mưa nữa mưa thêm
Tàn đông gió hắt đời lên mặt người
Đìu hiu con mắt cười cười
Vành môi khép mở đôi lời hỏi han
Ai ngồi như dấu chấm than
Cõi lòng quán muộn ghế bàn chỏng chơ.
(23.12.2010)
NGỰA CŨNG BUỒN
Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010
Thứ Năm, 16 tháng 12, 2010
CHỜ NHAU CUỐI CHIỀU
CHỜ NHAU CUỐI CHIỀU
Ơn em chút nắng dịu dàng
Mưa đêm thánh thót điệu đàng lòng ai
Tình nồng lúng liếng ban mai
Tiếng chim lảnh lót rơi ngoài mái hiên
Ơn đời một nụ cười duyên
Long lanh mắt ướt để phiền nhân gian
Sương khuya từng giọt khẽ khàng
Loay hoay địa ngục thiên đàng là đâu
Núi dài còn nhớ sông sâu
Trái tim hiu quạnh chờ nhau cuối chiều.
(16.12.2010)
Ơn em chút nắng dịu dàng
Mưa đêm thánh thót điệu đàng lòng ai
Tình nồng lúng liếng ban mai
Tiếng chim lảnh lót rơi ngoài mái hiên
Ơn đời một nụ cười duyên
Long lanh mắt ướt để phiền nhân gian
Sương khuya từng giọt khẽ khàng
Loay hoay địa ngục thiên đàng là đâu
Núi dài còn nhớ sông sâu
Trái tim hiu quạnh chờ nhau cuối chiều.
(16.12.2010)
Thứ Tư, 8 tháng 12, 2010
XANH XƯƠNG
XANH XƯƠNG
Chưa gì đã nửa trăm năm
Đã nghe giun dế ăn nằm với đêm
Xanh xao chiếc lá bên thềm
Xuân phai đổ bóng chiều lên mặt người
Mới rồi đã mấy hai mươi
Trắng đầu lau lách khóc cười trần gian
Bơ phờ hạt bụi hoang mang
Ngày đi tháng tận năm tàn biệt tăm
Làm gì có chuyện trăm năm
Đã đời ếch nhái đêm nằm nỉ non
Xanh xương một cuộc vuông tròn
Liêu xiêu cuối bãi hoàng hôn lạnh lùng.
(8.12.2010)
Chưa gì đã nửa trăm năm
Đã nghe giun dế ăn nằm với đêm
Xanh xao chiếc lá bên thềm
Xuân phai đổ bóng chiều lên mặt người
Mới rồi đã mấy hai mươi
Trắng đầu lau lách khóc cười trần gian
Bơ phờ hạt bụi hoang mang
Ngày đi tháng tận năm tàn biệt tăm
Làm gì có chuyện trăm năm
Đã đời ếch nhái đêm nằm nỉ non
Xanh xương một cuộc vuông tròn
Liêu xiêu cuối bãi hoàng hôn lạnh lùng.
(8.12.2010)
Thứ Bảy, 4 tháng 12, 2010
CHƯA MÀ
CHƯA MÀ
Chưa trưa mà đã đòi chiều
Chưa mưa tình cũng đìu hiu phố gầy
Chưa buồn sao lạnh bàn tay
Chưa đêm hờ hững lại ngày héo hon
Chưa về núi đợi chon von
Chưa đi nắng úa đầu non thẩn thờ
Chưa em lòng vẫn cố chờ
Chưa thêm chén rượu bài thơ lạc vần
Chưa đời sao cứ lần khân
Chưa người bữa nọ nợ nần bữa kia.
(4.12.2010)
Chưa trưa mà đã đòi chiều
Chưa mưa tình cũng đìu hiu phố gầy
Chưa buồn sao lạnh bàn tay
Chưa đêm hờ hững lại ngày héo hon
Chưa về núi đợi chon von
Chưa đi nắng úa đầu non thẩn thờ
Chưa em lòng vẫn cố chờ
Chưa thêm chén rượu bài thơ lạc vần
Chưa đời sao cứ lần khân
Chưa người bữa nọ nợ nần bữa kia.
(4.12.2010)
Thứ Năm, 2 tháng 12, 2010
THÔI
THÔI
Thôi tôi, thủng thẳng mà về
Ngày mưa chưa tạnh đường mê chưa chiều
Chưa chừng có kẻ đòi theo
Lòng còn chút cặn cũng liều tới luôn
Thôi em thủng thỉnh mà buồn
Trăng đêm cũng sáng buông tuồng thấy chưa
Kệ đời lá đổ lưa thưa
Kệ ngày tắt nắng cho vừa hoàng hôn.
(1.12.2010)
Thôi tôi, thủng thẳng mà về
Ngày mưa chưa tạnh đường mê chưa chiều
Chưa chừng có kẻ đòi theo
Lòng còn chút cặn cũng liều tới luôn
Thôi em thủng thỉnh mà buồn
Trăng đêm cũng sáng buông tuồng thấy chưa
Kệ đời lá đổ lưa thưa
Kệ ngày tắt nắng cho vừa hoàng hôn.
(1.12.2010)
Thứ Hai, 29 tháng 11, 2010
KỆ BÀ
KỆ BÀ
Buồn thì ráng chịu nghe em
Kệ bà lá đổ ngoài đêm rụng rời
Trời mưa cũng đã mưa rồi
Tình vui cũng chỉ vui hồi mới vui
Cõi đời một cuộc hên xui
Càn khôn lủng lổ lui cui lấp hoài.
(29.11.2010)
Buồn thì ráng chịu nghe em
Kệ bà lá đổ ngoài đêm rụng rời
Trời mưa cũng đã mưa rồi
Tình vui cũng chỉ vui hồi mới vui
Cõi đời một cuộc hên xui
Càn khôn lủng lổ lui cui lấp hoài.
(29.11.2010)
CÚNG DƯỜNG TRẦN GIAN
CÚNG DƯỜNG TRẦN GIAN
Này em lòng đã lên đèn
Này tôi quán chợ vừa quen tiếng người
Ly chai côm cốp nói cười
Cõi lòng sa mạc cũng ngồi mà nghe
Đầy đường đú đỡn ngựa xe
Bờ kinh nước thúi xè xè mưa rơi
Thúy Kiều ế khách làng chơi
Co ro phố lạnh trời ơi là buồn
Phong long đốt giấy đưa đường
Nhảy qua nhật nguyệt cúng dường trần gian
Đời cùn một tiếng ho khan
Dòm quanh nhân loại khẽ khàng xuân phai.
(29.11.2010)
Này em lòng đã lên đèn
Này tôi quán chợ vừa quen tiếng người
Ly chai côm cốp nói cười
Cõi lòng sa mạc cũng ngồi mà nghe
Đầy đường đú đỡn ngựa xe
Bờ kinh nước thúi xè xè mưa rơi
Thúy Kiều ế khách làng chơi
Co ro phố lạnh trời ơi là buồn
Phong long đốt giấy đưa đường
Nhảy qua nhật nguyệt cúng dường trần gian
Đời cùn một tiếng ho khan
Dòm quanh nhân loại khẽ khàng xuân phai.
(29.11.2010)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)